Những ngày cuối năm 2024 thật lời lãi. Nhân dịp chị Winnie từ Sài Gòn mang nắng vàng ra Hà Nội, mấy anh chị em chúng mình đã hội ngộ tại quán Bia Hơi và ai dè mình đã được chữa lành một phiên đỉnh nóc kịch trần.
Các Master sau khi uống hết không biết bao nhiêu cốc bia hơi, nhìn mình, bảo “Trông cái mẹt em có nhìu tắc nghẽn”. Thế là A lê hấp, chị Winnie đặt tay lên ngực mình. Anh Hùng cũng đứng bên và để tay lên đầu. Vy Huỳnh – Học viên Reiki 2 thì cầm bàn tay mình. Mình cứ thả lỏng xem cái gì nó trồi lên. Các anh chị bên cạnh cứ “Open your heart – Mở lòng ra đi em. Mở đi mở nào ^^”
Ban đầu năng lượng cũng trồi lên vài thứ nhưng không rõ rệt lắm, mình chưa kịp định hình chúng là cái gì thì đã trôi đi mất. Được tầm khoảng 5 – 7 phút như vậy thì anh Hùng bảo với anh L – cũng thuộc hàng Master về Khí công đến tiếp sức. Anh L đến dí mấy ngón tay vào trán mình, dí mạnh đến mức móng tay anh nhấn vào da rõ đau.
Ôi giời đất thánh thần thiên địa làng nước ơi. Cái dí tay “Full lực” của anh L làm cho mình nhớ đến cái cốc đầu full lực của bố mình khi mình còn nhỏ. Cảm xúc ức nghẹn đẩy lên tận cổ, rồi trào hai hàng nước mắt nức nở hoen bờ mi thanh tú. Năng lượng của anh L như một cú hích, đã kích hoạt bao nhiêu là “ân oán” giữa mình với bố mình, chắc có lẽ vì anh có nhiều điểm giống với daddy. ^^ Trong cơn nức nở, mình kể ra một loạt “ân oán tội tình” trong khi chị Winnie vỗ về mình như vỗ bé ba. Mình cảm giác như mình bị đẩy lùi lại về mặt thời gian, đầu tiên là lúc học cấp 2, cấp 1, lùi về thủa mẫu giáo, rồi về cả lúc mình mới mấy tháng tuổi, mặc dù không hiểu và hiển nhiên ko thể nhớ lúc mới mấy tháng tuổi thì có “ân oán” gì với bố mình – bố đã làm gì khiến mình bực tức chứ, hehe.
Chưa hết ạ, thời gian lại tiếp bị lùi về đến thời điểm trước khi mình sinh ra, và nỗi “ân oán tức giận” lớn dần lớn dần đến thậm chí thành “Tao ghét cả loài người”, xong mình trôi dạt đến một chiều kích hay tiền kiếp gì đó, mà ở đó mình vẫn là con người, là nữ, nhưng mà mình giỏi lắm. Không phải là nữ hoàng hay một bậc có danh có quyền gì, nhưng rất dũng mãnh như tướng cầm đầu vì đúng kiểu “đứng trên tất cả mọi người “Bởi vì mình quá giỏi. Tao quá giỏi nên tao chả sợ bố con thằng nào. Tao chấp hết tất cả chúng mày. “Cảm giác “mình quá giỏi” vô cùng rõ ràng, đến mức bản thân mình cũng hơi buồn cười khi trải nghiệm lại khoảnh khắc đó.
Nói thêm rằng, trước đó, cũng trong quán bia hơi, chúng mình đã đặt tay cho anh L và anh Hùng có thấy một tiền kiếp của anh L là một chiến tướng uy dũng, chiến đấu đến hơi thở cuối cùng mặc cho quân lính đã tèo hết từ đời nào. =))
Đúng là khi hai hổ tướng lỡ ngồi cùng bàn nhậu, một bên Bia Hơi, một bên Coca mà năng lượng không thể giấu đi đâu được, hihihi. Mặc dầu vậy, Vy Huỳnh lại thấy mình là con pet – em cáo của nàng trong một tiền kiếp khác
Xong xuôi, mình về nhà, lăn ra ngủ một giấc, đến hôm nay mới tỉnh táo để kể lại câu chuyện này.
Cảm ơn anh Hùng, anh L, chị Winnie, Vy Huỳnh, em ong mật về một bữa Bia Hơi Chữa Lành nhớ đời.
Cảm ơn thầy Steve và Siam Reiki vì các bạn đã lột xác tôi suốt một năm qua.
#siamreiki #reiki #chữalành #healing #tiềnkiếp #pastlife